VIDEO CLIPS
Loading the player...
LIÊN KẾT - WEBSITE
HỖ TRỢ TRỰC TUYẾN

Hotline - 0916.480.772
Hôm nay: 6243  - Tất cả: 21,466,237
 
TIỂU ĐỘI ANH HÙNG > TIỂU ĐỘI ANH HÙNG Bản in - Lượt xem: 15746
AHLS Đinh Thị Vinh - Em chưa nghĩ đến chuyện lấy chồng
Tin đăng ngày: 8/9/2014 - Xem: 15746
 

Chị Đinh Thị Vinh (Đoàn viên)
Sinh ngày: 12/6/1950
Mất ngày: 31-10-1968
Quê quán: Quỳnh Ngọc - Quỳnh Lưu

 

         Đinh Thị Vinh người xã Quỳnh Ngọc, Quỳnh Lưu, Nghệ An. Sinh ngày 12 tháng 6 năm 1966, hi sinh cũng đúng  vào ngày nhập ngũ, 30 tháng 10 năm 1968, tròn 2 năm chiến đấu trên mặt đường Truông Bồn , nơi mà một cây số vuông dưới đất hứng chịu quả bom các loại do máy bay oanh tạc...

         Gia đình Vinh có một hoàn cảnh éo le. Mẹ Vinh tên là Hoa, quê xã Nghi Long, Nghi Lộc góa chồng khi tuổi còn rất trẻ. Mà bà từng là đảng viên cộng sản thời đó, hoạt động xã hội rất năng nổ, là ủy viên chấp hành phụ nữ xã. Ông nội Vinh buôn bán trong Nghi Long, thấy O Hoa góa chồng mà xinh đẹp liền hỏi cưới cho con trai mình là bố Vinh, khi ấy đã có vợ mấy năm mà không có con. O Hoa đành về làm lẽ người chồng xa. Mẹ cả Vinh mãi đến sau này vẫn không có con nên ăn ở với mẹ con người vợ lẽ chồng rất hà khắc. Mẹ con Vinh vẫn  cứ phải ở cái nhà tranh lụp xụp, bà cả không đoái hoài nhưng cũng không cho chồng nhìn ngó đến. Bố Vinh không quan tâm gì đến vợ lẽ, nhưng bà Hoa vẫn phải để đều đều để có con trai ông bắt về nuôi. Còn những đứa con gái ông không cần biết, chị em Vinh lớn lên như bầy gà, tự bới đất, nhặt cỏ ma lớn. Vinh là chị cả, sau Vinh có Hạnh, đến Hậu con trai lên 10 về ở với bà cả và bố, rồi Lộc, Lan,Quế, Nga toàn con gái ở với mẹ, út sau là con trai tên Đắc.. Mẹ Vinh năm 2011 vẫn còn sống, thọ 94 tuổi, nói chuyện còn đâu ra đấy và cũng đẹp lão. Bà bảo con Vinh ngoan Hiền, xinh đẹp, hát hay, nếu còn năm nay con cháu đầy nhà, nó về gọi mẹ ơi, nhìn ra thấy Vinh mặc áo gụ, quần nâu, tôi chưa kịp nói gì thì đã không thấy đâu. Có hôm thấy Vinh có hai đứa con nhỏ, nhà ở chân đồi, cạnh đường ô tô, cây cối thưa thớt, bảo mẹ đừng vô, đừng vô, trong này còn bom nổ chậm, mẹ đến đây làm chi, con cho mẹ tiền đây này, để mẹ ăn trầu nhưng la toàn tiền âm phủ thôi, mẹ không tiêu được, nó bảo thế rồi khóc. Tự nhiên bà nghẹn ngào, nước mắt ở đâu giàn dụa. Chị Lộc, em thứ tư của Vinh đỡ lấy mẹ rồi bảo, gần bốn mươi năm nay, giỗ chị Vinh lần nào mẹ cũng hời, Vinh ơi, sao số con khổ thế, mới mười tám tuổi đầu...

       Mẹ lại bảo nó khổ lắm, mới 5 tuổi đã phải bồng 2 em. Ở nhà làm gì có ruộng, đến mùa là đi mót. Hết Bèo Hậu rồi  đến Kẻ Giót, Kẻ Trắp. Nhiều nhất là lên tuần, xa đi nửa ngày đường. Phải đi từ gà gáy, canh ba, dạo đồng cả một ngày, chiều mặt trời gác núi mới về. Về đến nhà đã sang canh hai, nấu nướng rồi lôi các con dậy ăn. Chúng mệt đói thế là ngủ, ngủ đói. Vinh lên 14 tuổi phải đi ở cho ông cậu ở Nghi Long, chăn bò, cắt cỏ, hái củi chứ ở nhà mẹ không nuôi nổi.

      Vinh hầu như chưa được cắp sách tới trường, biết đọc biết viết là do học mót thôi. Tuổi thơ là quãng thời gian lo bồng em, hái củi và ở đợ cho người. 16 tuổi thành thiếu nữ, có sức vóc là đi thanh niên xung phong. Năm ấy chiến tranh cũng ác liệt, ga Cầu Giát, phà Hoàng Mai bom nổ suốt ngày. Những ngày đầu, đơn vị thanh niên xung phong của Vinh làm ở Hoàng Mai. Hoàng Mai có ga tàu, có bến sông, có cầu nên máy bay rất chú ý, suốt nagyf bom vãi như trấu. Vinh cùng với đồng đội khi lắp phà, kéo phà đưa xe qua sông, bom nổ xong thì làm đường, hố bom dày đặc, lấp mãi không hết. Chịu nhiều trận bom dày dạn dần. Mẹ lo cấy lấy công điểm nuôi em, các em lại còn nhỏ, chưa ai có dịp nào đi thăm Vinh. Bố lại càng không biết con gái đi đâu . Hôm chị Vinh đi thanh niên xung phong, sang chào bố mẹ cả, bố cho một đồng. Rồi biết, sau này không bao giờ hỏi đến nữa. Ngày chị Vinh đi thanh niên xung phong, em Lộc cũng muốn đi bộ đội, nhưng tuyển được ba mươi sáu cân người ta không lấy.

      Cũng may đầu tháng 10 năm đó, chị Vinh có được về pheps10 ngày mà cuối tháng thì chị Vinh hi sinh đó. Thời gian mới đi Vinh đang ở đơn vị Quỳnh Lưu, làm hết Haongf Mai vào đến Cầu Cấm, rồi khi Truông Bồn ác liệt thành tọa độ lửa , người ta điều động một số thanh niên xung phong Quỳnh Lưu từng kinh qua ác liệt, dày dạn nhất, bổ sung về đại đội 317 làm đường ở Truông Bồn. Đó là tháng 3 năm 1968. Trước khi về Truông Bồn, Vinh được người ta cho về phép 10 ngày, mười ngày đó Vinh đi thăm ai cungc chỉ 1 thoáng là về. Về chơi với các em, với mẹ

      Hôm Vinh hết phép, Lan bảo trông chị ra đi thật tội. Người nhỏ mặc bộ đồ TNXP rộng thùng thình, gầy lại đen, trông không ra cô gái. Trời đang mưa tầm tã. Cái áo mưa mẹ đi làm đồng, đã cũ lại rách loạc xoạc, chỉ đủ che cho chị cái ba lô cóc sau lưng. May trong làng có anh Công lái xe tải ngược lên Lường, anh cho đi nhờ lên Truông Bồn. Nếu không thân gái đường  xa, bom đạn, biết sao ma lường. Mẹ lại thon thót giật mình. Vinh đi ra xe dưới làn mưa xối xae. Mẹ và mấy chị em tiễn  chị ra tận ngoài đường, nhìn chị đi trong mưa, thấy nước mưa chảy ròng ròng qua mặt. Không biết là nước mưa hay nước mắt của chị, hả chị Vinh.

Upload

 

<< Tiểu đội Anh hùng >>
  Trang chủ | Giới thiệu | Tin tức | Tiểu đội Anh hùng | Chiến công | Tri ân | Thơ văn | Video - Bài hát | Liên hệ | Diễn đàn Len dau trang
Trang thông tin điện tử: "truongbon.vn"
Bản quyền thuộc Ban Quản lý Khu di tích Lịch sử Truông Bồn
Ghi rõ nguồn gốc: truongbon.vn khi phát hành thông tin từ Website này
Địa chỉ: Xóm 10 - Mỹ Sơn - Đô Lương - Nghệ An: 
Trưởng ban biên tập: Giám đốc - Phan Trọng Lộc