Đàm Thị Bốn (Đảng viên ) Ngày sinh: 15/1/1947 Ngày mất: 31-10-1968 Quê quán: Khánh Thành- Yên Thành - Nghệ An.
Đàm Thị Bốn đi thanh niên xung phong ngày 18 tháng 5 năm 1965, hi sinh ngày 31 tháng 10 năm 1968, khi mới 21 tuổi. Bốn là một cô gái hiền lành, hơi nhút nhát, thế mà có đợt đi thanh niên xung phong, Bốn liền xung phong. Không biết thanh niên xung phong làm những gì, ở đâu nhưng hàng ngày nghe các ca khúc trên đài, sao náo nức như đi hội hè, đi để ca hát . Và ở quê Bốn cũng đã có những ngày hội như ngày hội lên đường, ngày hội tòng quân, ngày hội đắp để, ngày hội bầu cử. Thế là Bốn lên đường , mặc áo thanh niên xung phong ra trận. Đợt đi ấy trong làng có nhiều người xung phong, đều là con gái như Bốn.
Ngày anh cả hi sinh trên trận địa pháo phòng không, mẹ tưởng không sống nổi, em gái biên thư cho Bốn xin phép đơn vị về làm lễ truy điệu anh. Anh cả vừa hi sinh. anh trai thứ hai đi Bê, chị Hoàn công nhân lâm trường xa, nhà chỉ còn cha mẹ già không có người đỡ đần, Bốn lớn lên chưa yêu ai, nhưng đã có gia đình anh Bảo ở Long Thành sang đặt trầu. Tục lệ là thế, tuy chưa cưới hỏi nhưng đặt trầu là sự kí kết giữa hai gia đình, chờ đôi trẻ lớn lên sẽ cưới. Năm ấy, Bốn còn bé đang học lớp 5 trường cấp I Khánh Thành, cứ chối đây đẩy. Lễ đặt trầu tuy nhỏ nhưng cũng có rượu thịt, Bốn cứa vùng vằng " Ai ăn cấy thì lấy, Tôi ăn nước không lấy." Mẹ Bốn lườm, ăn nước không là nước thịt à.
Bốn đã cùng với mọi người có mặt ở những nơi ác liệt, làm những công việc chưa bao giờ hình dung nổi. Thời ở phà Găng, mới đi được dăm tháng, đã quen dần với bom đạn, ác liệt, có nhớ mẹ nhưng cũng vui. Đại đội 317 chia ra mấy khu vực, mỗi khu vực vài tiểu đội. Bốn là con gái nhưng lại xung phong vào nhóm hỗ trợ và phối hợp với đại đội công binh lắp ghép phà Găng. Dạo đó, máy bay đánh ác liệt lắm, Cầu Cấm sập hẳn, cũng phải làm phà cho xe chạy, xe qua nhà Găng là phần lớn.
Đàm thị Bốn hi sinh trong loạt bom đầu tiên lúc 6 giờ 10 phút ngày 31 tháng 10 năm 1968. Phải đến ngày hôm sau, tức là ngày 1 tháng 1 năm 1968 là ngày có lệnh hiệu lực ngừng bắn, người ta đưa máy xúc, máy gạt đến mới tìm ra thi thể của bốn người nữa, đó là Bốn,, Doãn, Đang, Phúc.
|