Điếu văn viếng các Liệt sĩ Truông Bồn
Truông Bồn đây chốn địa linh,
Cỏ câu thổn thức chuyện tình năm xưa.
Nơi đây đã hoá cảnh chùa,
Tấm bia tượng niệm như vừa dụng lên.
Các chị chung một hàng tên,
Nay e xin phép dâng lên hương nồng.
Em thưa, các chị nghe không?
Hay còn phiêu lãng mênh mông đại ngàn?!
Đêm nao chị hát – không đàn,
Mà nghe dìu dắt muôn vàn lời yêu.
Yêu quê, thương mẹ bao nhiêu,
Bấy nhiêu gian khó sớm chiều chị ơi?!
Chiến tranh khép lại lâu rồi,
Mà sao chị mãi tuổi đời thanh xuân?!...
Ngày xưa rạp cưới che sân,
Ngóng chờ đôi trẻ qua lần bom rơi,
Ngờ đâu quặn dưới gầm trời,
Bom giặc Mỹ / cướp mất đời con thơ …
Bao năm từ bấy đến giờ,
Người thân ngóng chị trong mơ tìm về …
Linh thiêng thay những lời thề!
Quê hương nay đã yên bề núi sông,
Nhân dân, Tổ quốc ghi công
Chị ơi ! mong hãy thoả lòng từ nay!
Âm dương cách biệt trời mây,
Dâng hương cung kính tỏ bày tri ân,
Tiêc thương những cuộc đời xuân!
Nguyện linh các chị đắc phần siêu sinh.
Lê Hùng
(Giáo viên trường chuyên Phan Bội Châu)
|