Có một con đường tuổi hai mươi Có một Truông Bồn làm nên huyền thoại Tuổi hai mươi những chàng trai cô gái Hay hát yêu đời, thanh niên xung phong
Xe qua truông, sáng ngọn lửa tim hồng Vọng câu dân ca, ân tình Ví Giặm Những đoàn quân trùng trùng ra trận Nhớ thương em nơi “cửa tử” Truông Bồn
Em san đường mưa ướt hoàng hôn Đêm thức với con đường ra trận Lá thư em lấm mùi bom đạn Mái tóc em mồ hôi thấm bụi đường
Bên tượng đài nghi ngút khói hương Trách chi em, sao không trở lại Về đi em, mẹ cha mong đợi Những đứa con ở lại Truông Bồn
Trách chi em, đi không trở lại Để Truông Bồn xanh mãi tuổi hai mươi…
NGUYỄN TRƯỜNG THỌ |