Trần Thu Hà
Chiều vụt tắt
Chiều vụn nát
Ngày thở như mắt bão
Những linh hồn trắng bay lên.
Các con ơi!
Nồi lá xông mẹ nấu để các con xông giải cảm
Về nhanh
Kẻo nước nguội nghe con.
Những tiếng hú thét nghẹn ngào
Những loạt bom rải thảm
Các con đâu?
Ngày mai
Ngày mai con vào đại học
Cô bé líu lô chân sáo
Ngày mai, ngày mai…
Nồi lá xông để các con giải cảm
Nào ngờ lần cuối tắm cho con
Nước mắt mẹ thâm quầng thế kỷ
Nỗi đau này
Ai gõ cửa lương tri?
Tôi quỳ xuống hôn lên từng dấu cát
Bức phù điêu căng ứ ước mơ
Nơi đây trang nghiêm đồng phục
Nụ cười vùi trong đất hoá trăng.
|