(Kính tặng chị Trần Thị Thông,Cựu TNXP truông Bồn.)
Câu ca: đường vô xứ Nghệ quanh quanh...
Vựa lúa Yên Thành, quê mình yêu, yêu lắm.
Ngọt ví dặm, đò đưa... gừng cay muối mặn.
Chân chất con người luôn có trước có sau.
Nơi Thọ Thành, hai nhà hàng xóm kề nhau.
Bên nớ trưởng nam, bên ni, .... đầu, con gái
Duyên trời xe...nỏ biết là có phải.
Tục quê mình thứ nhất kể cận lân.
Người thôn quê mưa nắng kiệm cần.
Mẹ yếu, cha tra, bốn em đưng còn nhỏ.
Hàng xóm láng giếng tối đèn, tắt lửa.
Anh bên tê thường hay đợ bên ni....
Rồi cấy ngay chị tiễn anh đi.
Mẹ nhận miếng trầu... coi như rào ngõ.
Ừ, thời nớ giản đơn như rứa đó.
Mẹ anh coi chị như con cái trong nhà.
Từ bựa anh đi biền biệt chiến trường xa.
Em út hai nhà, chị là chị cả.
Đói cho ngô khoai, áo rách vai chị vá.
Bữa hôm bữa mai... vất vả đợi chờ.....
Bỗng một bựa tê, tin dữ về bất ngờ
(Ủy ban giấu, cho một mình chị biết)
Vì cuộc chiến đang thời kì khốc liệt.
Đất nước cần , tờ báo tử cũng tạm im
.....
DƯƠNG XUÂN THÀNH
|