Tím biếc mùa sim, nhớ một thời.
Chiều chiều hai kẻ tót lên đồi.
Mãi mê đồi vắng chang chang nắng
Mẹ mắng... nhở nhăn, tím ngắt cười.
Và mùa sim đến ... mùa sim trôi
Ai chép hộ ai bài "Núi đôi"
Người qua mười sáu, người mười chín
- Cũng gần "mười bảy" với "đôi mươi".
Trang vở ai.... ép cánh hoa mua
Để ai nhìn trộm hắng bâng quơ
"Ước gì mua hóa thành sim nhỉ?"
Để đỏ mặt ai... cứ ngẩn ngơ.
Và rồi một ngày, nhớ sim ơi
Bữa ấy một người tiễn một người.
Trống hội tòng quân, đường rộn rã
Để bâng khuâng sim nở tím đồi.
Ơ! lời ước hẹn... đã gì đâu
Chỉ là ánh mắt liếc nhìn nhau
Qua đường ngắt vội nhành sim nhỏ
Trao nhau ấp úng... chẳng nên câu.
Người đi rong ruổi chốn sa trường
Sim đợi sim chờ tím nhớ thương.
Sim ngọt giã từ em gái ấy
"Ba sẵn sàng", vui buổi lên đường....
( Còn tiếp)
DƯƠNG XUÂN THÀNH
P/s Tiếp theo bài viết về ls Nguyễn Thị Hoài.
|