I.
Tôi trở về quê mẹ Mỹ Sơn
Nơi làm nên con đường huyền thoại
Giọng nói trong mười hai cô gái
Đi san đường lấp những hố bom
Từng đoàn xe rầm rập qua Truông Bồn
Em ở lại với cung đường thông tuyến
Ai đếm được số bom thù trút xuống
Chỉ có em đứng mũi chịu sào...
Bên tượng đài sương khói nôn nao
Người trở về với Truông Bồn đông lắm
Vẫn còn nghe tiếng cười em vọng
Hàng cọc tiêu di động bên đường
Đôi tay quen cầm lược gương
Em khát khao làm vợ
Cánh cổng trường hôm nay rộng mở
Mà hàng tên còn trống ở trang đầu
Bạn bè chờ đón cô dâu
Bộ áo cưới trở thành niềm mơ ước
Bông hoa hồng không còn cài lên ngực
Hoa héo khô năm tháng người xa...
Tiểu đội mừng vừa mới hôm qua
Tin ngừng bắn ngày mai mồng một
Nếu như không có ngày ba mốt
Em vỗ về... lời ru à ơi...
Trái sim tím ba mùa sim chín
Gió qua Truông còn lặng bên đồi
Có phải hôm nay ta mắc nợ
Để Truông Bồn xanh mãi không thôi...?
II.
Người về đây bên mộ xanh Truông Bồn
Tượng đài em như xanh ngời chiến thắng
Tự hào thay trên cung đường năm ấy
Từng bước chân em
Lời nói yêu thương
Ghi dấu ấn Truông Bồn
Mười tám đôi mươi
Còn mãi nơi đây
Tình yêu ấy mãi còn xanh...
Hoàng Cẩm Thạch
|