Truông Bồn ngày ấy bom rơi
Từ trong khói lửa đất trời quặn đau
Áo em mưa nắng phai màu
Đôi chân sờm gót vai nhau gió sương
Nhớ ngày cắp sách tới trường
Với niềm mơ ước : giảng đường ghi tên
Một ngày không tiếng bom rền
Một ngày trọn giấc ngủ yên đường về.
Hồn nhiên đi giữa đường quê
Bên anh xõa mái tóc thề bay bay
Tình yêu thương nhớ đong đầy
Bữa cơm đoàn tụ sum vầy lứa đôi
Loạt bom sạt núi băng đồi
Xé tan mặt đất, khoảng trời bình yên
Thương người con gái dịu hiền
Ước mơ chưa trọn - chưa nên vợ chồng
Ai về ghánh nước nghiêng sông?
Cánh cò ngơ ngác ruộng đồng nhớ em.
Hoàng Cẩm Thạch
|