Hóa làm mốc sống dẫn đường
Cho xe thẳng tới chiến trường đêm đêm
Mốc đường có tuổi có tên
Bằng xương, bằng thịt, thảo hiền, dễ thương
Cất sách, gác bút, rời trường
Dẫn thân tuyến lửa bám đường, thông xe
Dịu dàng trọ trẹ giọng quê
Gửi tình tia chớp hẹn thề tìm nhau...
Truông Bồn một sáng thương đau
Bình minh vừa rạng phía đầu trời đông
Non ngày đang mỏi mòn trông
Thời khắc ngừng bắn được thông báo rồi
Niềm vui tràn ngập lòng người
Em vào đại học, chị rời xa Truông...
Nào ngờ sáng chửa tan sương
" Con ma", "thần sấm" điên cuồng dội bom
Truông Bồn đá chảy, đất tuôn
Tiểu đội trên chốt chẳng còn nguyên thây
Sống làm cột mốc đường này
Thác thành trinh liệt tháng ngày bên truông
Viếng đài tưởng niệm bên đường
Đơn sơ, hiu hắt khói hương tím chiều.
Vũ Quang Diệm.
|