Chị Nguyễn Thị Phúc (Đối tượng Đảng) Ngày sinh: 12/9/1947 Ngày mất: 31-10-1968 Quê quán: Xóm 6 Phúc Thành - Yên Thành - Nghệ An
Nguyễn Thị Phúc người nhỏ nhắn, hiền lành , chăm chỉ, hay thẹn và cũng rất hay tự ái. Phúc cũng có một người bạn trai, người cũng xã tên là Sáu. Sáu đến chơi nhà thường xuyên, hai người có đôi lần hò hẹn, nhưng để chính thức hai gia đình đi lại thì chưa. Phúc đi TNXP, hẹn với Sáu khi hoàn thành nhiệm vụ, Phúc sữ trở về nhà hoặc xin đi học đi làm nhưng làm gì thì cũng sẽ lấy Sáu. Phúc đi được ít lâu, Sáu cũng đi bộ đội. Hai người thư từ với nhau được mấy lá, nhưng từ khi Sáu đi B, thì không nhận được lá thư nào của Sáu nữa. It lâu sau có tin Sáu hi sinh ở Quảng Trị, vừa đánh trận đầu tiên trong đời lính.
Giữa tháng mười có mấy người được nhận giấy báo đi học Trung cấp. Đang, Dung, Phúc đi học trường Trung cấp cơ khí Thanh Hóa. Doãn, Hiên đi học trường Trung cấp Y Nghệ An, ai cũng mừng cho người đi học. Phúc trong bụng cũng mừng lắm, nhưng cũng cố kìm giữ một cách kín đáo, đơn vị hơn trăm người mà đi học chỉ có bốn, năm người. Ba năm cùng nhau vượt qua bao nhiêu lần chết hụt với mình, thế mà mai kia mình đã học ở nơi Yên hàn, còn bạn bè ở lại vẫn cuốc xẻng san lấp hố bom, vừa san nó lại đánh, không bao giờ gọi là xong. Bom đạn rồi cứ ngày ngày dội xuống thắt đáy lưng ong, chẳng ai có vũ khí để đánh trả, trong tay họ chỉ có cuốc xẻng.Cả đêm, mấy chị em kẻ ở người đi, không ai ngủ được, cứ rì rầm trò chuyện. Doãn, Đang bảo: Chi thì chi, phải giữ liên lạc với nhau, dù có đi đâu ở đâu bây nhé, bọn ta mãi mãi là một tiểu đội.
Đêm ấy, Trần Văn Hạp trực ban, báo thức rất sớm, mọi người đều được phổ biến, 0h ngày mai, tức là ngày mồng 1 tháng 11 ngừng bắn tạm thời, ngày hôm nay địch đánh phá rất ác liệt, nên phải ra mặt đường sớm hơn. tất cả đều dậy, những người đi học cũng thế. Khoảng 5h mọi người đã sẵn sàng. Thế rồi tất cả đều ra mặt đường, còn một giờ ở đơn vị còn chiến đấu.
Phúc hi sinh trong loạt bom tọa độ sáng hôm ấy, khi vừa tròn 21 tuổi và trong tay đã cầm giấy gọi nhập học.
|